Tề Vĩ đứng ở trước cửa, không hiểu tại sao, trong lòng lại cảm thấy vừa rối ren vừa chờ mong.
Rối ren vì những lời nói của cô đều làm anh tức giận đến không thốt nên lời, nhưng lại có chút chờ mong đôi mắt sáng ngời của cô lúc nhìn anh, thật giống những ngôi sao trên bầu trời.
Lắc đầu một cái, anh đang nghĩ cái gì vậy! Chỉ là một cô gái hư vinh bình thường, đây đơn giản chỉ là giao dịch tiền bạc đơn thuần, anh chỉ dùng cô để chọc tức Ôn Hải đông mà thôi, thuận tiện giải quyết nhu cầu của mình.
Có khả năng tranh đoạt phụ nữ, cũng không có gì đặc biệt cả —— anh tự nói với bản thân.
Tự mình nhắc nhở một lần nữa, anh đẩy cửa bước vào.
Đây, đây . . . . . . Đây là nhà anh sao?
Tề Vĩ mở to hai mắt, anh nghĩ rằng mình nhất định đã vào nhầm cửa.
Tấm thảm lông màu đỏ đã biến mất, sàn nhà bằng gỗ lộ ra, trông căn nhà thật rộng rãi, sáng sủa. Đồ dùng trong nhà không mấy thay đổi nhưng đã được sắp xếp lại rất hài hoà. Trên tường, một tấm lụa trắng mỏng được treo lên, mơ hồ làm lộ ra màu vàng kim nhàn nhạt, ánh sáng phản chiếu lên, ẩn hiện một vẻ xinh đẹp. Những bức tranh đan xen cùng những tấm lụa mỏng, tạo thành một khung cảnh vô cùng đẹp.
Tiêu Đồng ôm một cái gối lớn nằm trên ghế sofa đen, trong tay cầm một quyển sách, nghe thấy tiếng mở cửa liền ngẩng đầu lên, thấy Tề Vĩ, miễn cưỡng cười một tiếng: "Hoan nghênh anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-gai-yeu-tien/57223/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.