Theo dự định, căn nhà tọa lạc tại đường Bảo Thuận sẽ được dành ra làm phòng làm việc mới cho hiệu buôn Tây. Căn nhà trang hoàng theo phong cách văn phòng, có đường ống nước nóng nhưng còn chưa mời công nhân than đốt tới vận hành nên phòng ốc rất lạnh, vết thương của Ngân Xuyên chưa lành, người còn đang cuốn băng bó bột, sao chịu nổi rét lạnh, hơn nữa anh lại chỉ có thể ngủ trên giường lò xo. Đám Nam Gia hết lời khuyên anh chuyển sang nơi khác.
“Chưa nói đến việc ở khách sạn, dù tới Dữ Kỳ Trai cũng vẫn dễ chịu hơn là ở đây.”
Ngân Xuyên nói: “Phòng ốc ở Toàn Cung được đặt dưới danh nghĩa hiệu buôn Tây, giờ tôi tới đó chẳng phải là tự chuốc lấy phiền sao? Dữ Kỳ Trai là nơi dùng cơm, tới đó ở cũng chẳng ra thể thống gì. Chi bằng cứ ở chỗ của mình, nói chuyện hay làm việc cũng tiện.”
Anh chẳng đem nhiều đồ đạc tới, chỉ có mấy bộ đồ để thay, đồ dùng vệ sinh cá nhân và đệm giường đơn, định ở tạm đôi ngày. Thu dọn xong xuôi, Ngân Xuyên tựa mình trên giường thép, lật giở sổ sách, sau lưng lót gối dựa. Tố Hoài đi mua hai con gà quay, mấy cái bánh sandwich và một chai rượu gạo. Về đến nơi, anh ta lập tức đun nước hâm nóng rượu, Nam Gia thì xuống căn phòng dưới tầng hầm nhóm bếp lò, chẳng mấy chốc căn nhà đã trở nên ấm áp.
Tố Hoài xé lớp giấy bọc gà quay, Ngân Xuyên mở sáng đèn, ánh đèn phản chiếu lớp giấy loáng mỡ, gà quay cũng trở nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-giot-mua-xuan-sa-vao-long-song/435222/quyen-2-chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.