Cuối cùng, khâu thủ tục sau chót trong kế hoạch thu mua Khải Nhuận của hiệu buôn Tây Phổ Huệ cũng đã hoàn thành. Tình cảnh Phan Thịnh Đường giờ đây bi tráng như kẻ đang đứng hiên ngang trước bờ vực thẳm.
Phan Thịnh Đường đã làm chức mại bản cho Phổ Huệ được hơn ba mươi năm. Suốt ba mươi năm ròng, ông ta quản lý các cửa hiệu, đưa vô số những mặt hàng như bột mì, sợi bông, len dạ, vải vóc, dầu trẩu, đường mía, đồ da, lông lợn, đậu nành vào kho hàng của Phổ Huệ và tàu thủy viễn dương. Rồi lại đưa thuốc lá, rượu, vải vóc nước ngoài len lỏi vào cuộc sống thường nhật của cư dân Trung Quốc. Ông ta sử dụng khả năng giám định hàng hóa và phán đoán tình hình thị trường của mình để không ngừng cống hiến cho tầng lớp quản lý cấp cao hiệu buôn Tây, xuất nhập khẩu lượng hàng hóa khổng lồ không sao đong đếm được, biến chúng thành khoản lợi nhuận kếch xù cho hiệu buôn Tây, tạo nên nền tảng của cải vững chắc như bàn thạch cho nhà họ Phan.
Thịnh Đường đã trả giá bằng tất cả những gì mình có thể để đổi lấy địa vị và tiền bạc. Nhoáng cái, hàng chục năm đã trôi qua. Trời sinh ông ta có tài trù mưu tính kế, lấy làm hãnh diện vì sự khắc khổ thanh liêm của mình. Tác phong kinh doanh của ông ta rất thận trọng, thực dụng, tuyệt đối không bao giờ thực hiện những vụ đầu cơ mua bán có rủi ro cao. Chỉ cần là chuyện có liên quan tới tiền bạc, ông ta ắt sẽ nhúng tay kiểm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-giot-mua-xuan-sa-vao-long-song/435242/quyen-2-chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.