Cũng nhờ có chiếc ô đó mà Tiết Cẩn an toàn trở về lớp, đồng phục không bị ướt, chỉ có đôi giày búp bê của nàng ướt nhẹp cả rồi.
Tốn Như lúc nào cũng mang theo bốn đôi giày, thấy Tiết Cẩn mang một đôi giày ướt liền nhíu mày, lấy trong cặp một đôi mới đưa cho nàng: "Tiểu Cẩn cởi giày ướt ra đi, nếu mang giày ướt thì chân sẽ có mùi đấy."
"Cảm ơn cậu, A Như."
Tiết Cẩn nhanh nhẹn cởi giày ra, cho vào một túi vải nhỏ, lau sạch chân rồi mới mang đôi giày Tốn Như đưa cho mình. Cũng may cỡ giày của nàng và Tốn Như không xê xích bao nhiêu, có thể miễn cưỡng mang vừa, chỉ có điều khi đi có hơi không thoải mái một chút.
Tiết sau chính là tiết tin học, các nàng đều phải chuyển sang phòng máy để học. Lúc bước ra khỏi lớp, Tiết Cẩn liếc nhìn chiếc ô trong giỏ, hai chân mày thoáng nhíu lại, không biết chủ nhân của chiếc ô này là ai.
Đang đi đột nhiên đoàn người phía trước dừng lại, Tiết Cẩn dừng lại không kịp đụng vào lưng của Tố Kiều ở phía trước.
Tốn Như thò đầu ra, hỏi: "Có chuyện gì thế?"
Tố Kiều quay lại, thần bí nói: "Hình như câu lạc bộ tin học đang ở đây."
"Câu lạc bộ tin học?"
Tốn Như suy nghĩ một hồi, đột nhiên hét lên: "Kỷ nữ thần cũng ở câu lạc bộ tin học!"
Tố Kiều gật đầu, kích động nói: "Tiểu Cẩn cậu xem mình có đẹp không? nhìn có dễ thương không?"
Tiết Cẩn không khỏi dở khóc dở cười: "Đẹp, A Kiều của chúng ta lúc nào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-mot-canh-bo-cong-anh/18190/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.