“Trước kia em đều nghe theo lời anh, bây giờ em là vợ của anh rồi, anh phải nghe em.” Tôi lạnh lùng nói ra từng chữ một, đẩy bàn tay dính đầy máu của anh ấy ra, mạnh mẽ đeo miếng ngọc bội phượng hoàng đó lên cổ Lăng Vũ Dương.
Trong nháy mắt miếng ngọc bội rời khỏi tôi, ánh hào quang xung quanh dần tối đi.
Cơ thể bị sương máu ăn mòn đến đau đớn, khiến người ta cảm thấy khắp cơ thể dường như có vô số con kiến đang cắn.
Khiến người ra không cách nào chịu đựng nổi đau đớn này, hận không thể cắn đứt đầu lưỡi, lập tức kết thức sự đau đớn đáng sợ này.
Sương máu lập tức tràn ngập vào, tôi có thể cảm nhận được sương máu đang ngấm vào từng lỗ chân lông của tôi mnag đến cảm cảm giác đau như cắt.
Nhưng tôi vẫn ôm chặt lấy cổ Lăng Vũ Dương: “Đó là hồn phách của anh, anh dùng hồn phách để bảo vệ em, đương nhiên sẽ làm bản thân yếu đi.
Đừng phụ tấm lòng của em, được không? Chồng à…”.
truyện teen hay
Tôi sắp không còn sức để nói nữa rồi, cả người xụi lơ sức cùng lực kiệt ngã lên người Lăng Vũ Dương.
Lúc đó, sương mù dày đặc đau đớn ăn mòn lên đến não đây là tia lý trí cuối cùng của tôi.
Nhưng cảm nhận được cánh tay của anh đang ôm lấy tôi đột nhiên trở nên mạnh mẽ, Lăng Vũ Dương ôm trọn lấy cơ thể tôi, nhẹ hôn lên vành tai của tôi: “Cô gái nhỏ, chịu đau xíu đi, anh đưa em phá vỡ sương máu này.”
“Em… em không đau.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-mot-cuong-thi-tuyet-sac-noi-yeu-toi/2039217/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.