Mũi của tôi đau xót, tôi cắn chặt đầu lưỡi của mình. Chỉ thiếu chút nữa, đã bật nói ra chuyện bị bệnh.
Trong lòng luôn có mộtgiọng nói dụ dỗ tôi. Giống như là những sợi chỉ mỏng chồng chéo lên nhau, rất mảnh mai mà lại không cho phép trốn tránh. Luôn nói với tôi, nói mọi chuyện cho Cố Diễn Chi, để cho anh giải quyết. Anh ấy đáng giá để cô toàntâm toàn ý tin cậy. Tất cả vấn đề khó khăn ở trong mắt của anh đều sẽ không còn là vấn đề khó khăn. Trước kia là như vậy, hiện tại cũng không có ngoại lệ. Anh ấy sẽ có biện pháp giải quyết tốt hơn. Anh ấy đã cho cô bất kỳ thứ gì cô muốn. Châu báu, trang phục hoa lệ, sự tự tin, quan tâm, sự xinh đẹp, còn có tình yêu. Anh ấy mạnh mẽ như vậy, có lẽ anh chính là Thần Linh hạ phàm.
Suy nghĩ như vậy, càng trở nên mãnh liệt khi cô đi trên con đường ồn ào trở vềthành phố T. Bên tai hình như có âm thanh ông ông. Tất cả phòng tuyến xây dựng trong lòng cũng sắp bị ép tới vỡ mất, trong tim trong đầu chỉ còn lại một câu nói, nói cho Cố Diễn Chi, nói cho anh ấy biết.
Tôi cắn một cái ở bờ vai của anh. Rốt cuộc vẫn không thể nhịn được nước mắt, trước mắt nhanh chóng mơ hồ ướt át. Sau một lúc lâu, lại vang lên một tiếng thút thít không đè nén được.
Cố Diễn Chi hơi ngừng lại, lòng ngón tay sờ nhẹ, đúng là sờ thấy một chút ươn ướt. Anh hôn lên tóc tôi, truyền đến tiếng cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-mot-khong-hai/362777/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.