- Nhưng mà tôi không thể để Aki bị làm sao cả - Nhi bị người kia mắng thì rất sợ
- Vậy thì ít nhất cô cũng phải chú ý xe cộ qua lại rồi mới sang chứ, cô muốn bỏ mạng vì nó sao? - Thiên An thật không hiểu được cô gái này
- Đối với tôi nó rất quan trọng, tôi không thể mất nó được - mắt Nhi đỏ hoe "Nó là thứ duy nhất mà Thiên Du để lại, bây giờ chị là Thiên An chị sẽ không bao giờ hiểu"
- Thôi được rồi, đừng khóc, nó vẫn ở bên kia đường thôi, nó không sao cả - Thiên An dỗ dành, chỉ tay về phía Aki đang đứng thè lưỡi, vẫy đuôi ở bên đường
Hai người quan sát rồi sang bên kia đường, Nhi chạy thật nhanh lại ngồi xuống ôm cổ Aki
- Lần sau đừng làm như vậy nữa, chị sợ lắm Aki
- Tao vừa khen mày ngoan xong sao tự nhiên lại hư đốn chạy linh tinh vậy? - Thiên An cười khổ
Nhi đứng dậy cầm dây vòng cổ của Aki rồi dắt nó về nhà. Thiên An đi cùng cô, cô cảm thấy hơi áy náy vì vừa nãy đã lớn tiếng với Nhi.
- Tôi xin lỗi vì vừa nãy đã hơi lớn tiếng, hôm nay cô có thể ở nhà nghỉ ngơi, chúng ta sẽ hẹn vào hôm khác cũng được - Thiên An làm vẻ mặt ăn năn
- Tôi không sao, tôi mới là người phải cảm ơn chị đã cứu tôi. Buổi hẹn hôm nay vẫn sẽ diễn ra, tôi sẽ để Aki ở nhà, chị đợi tôi một chút - Nhi nhanh chóng mở cửa, vào nhà lấy đồ ăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-mot-nguoi-toi-yeu/481586/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.