Đến công ty, Hoa Nguyệt Nguyệt thực sự không thể tiếp tục kè kè sau lưng Tề Tín như tên biến thái, cô vào tầng mình làm việc.
Nhìn quanh một vòng, Hoa Nguyệt Nguyệt bắt đầu cười thành tiếng: “Cuối cùng cũng có một ngày anh đi sớm hơn bọn trẻ con kia, hôm nay anh phải chờ từng đứa đến cười vào mặt chúng nó, còn đi muộn hơn cả anh.”
Vì thế, Hoa Nguyệt Nguyệt ngồi ở chỗ dễ nhìn nhất trong phòng chờ cấp dưới đến.
Người đầu tiên, meganeko (em gái đeo kính) vào, đâu tiên là nhìn một vòng, không thấy Hoa Nguyệt Nguyệt, sau đó lén lút cầm cái gối của Tiểu Lý ngồi sát vách thường dùng lúc nghỉ trưa, ngửi ngửi, trên mặt tỏa ra vẻ khao khát vô cùng hèn hạ.
Hoa Nguyệt Nguyệt suýt nữa thì bật cười thành tiếng, quá mức đáng sợ! Hóa ra meganeko thích Tiểu Lý, cô còn tưởng cô ấy định cả đời không lấy chồng cơ.
Người số 2, Tiểu Lý đến, mặt không thay đổi đi qua, hoàn toàn không nhìn thấy Hoa Nguyệt Nguyệt.
Meganeko nhìn Tiểu Lý một chút, bật người lên nói: “Giờ đã tới sao, còn sớm lắm.”
Tiểu Lý trả lời: “Không thì đống việc chị Hoa ném cho làm kiểu gì? Mình muốn đến sớm chút, tối không cần làm thêm giờ nữa.”
Meganeko nháy mắt một cái: “Tối bận à?”
Tiểu Lý sờ sờ đầu trả lời: “Có bạn gái, đương nhiên phải đi với cô ấy nhiều rồi.”
Hoa Nguyệt Nguyệt có cảm giác trong nháy mắt nghe được tiếng đổ vỡ. Cô biết chứ đó là một trái tim thiếu nữ mong manh của meganeko đó!!!!
Làm một lão làng tán gái, cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-mot-tinh-yeu-ten-cho-doi/784816/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.