Anh tấp xe vào lề đường. Cởi chiếc áo vest ra, khẽ nghiêng người qua khoác lên cho cô, che đi đôi vai trần mảnh mai kia. Đưa mắt nhìn mặt cô, mái tóc lòa xòa che đi, hình như khiến cô hơi khó chịu nhăn mặt cả lúc ngủ. Anh đành đưa tay ra vén mái tóc đen mượt của cô sang một bên...
Một khuôn mặt thanh thoát, một làn da trắng hồng sáng lên dưới ánh đèn đường, hàng mi dài cùng đôi môi hồng ngọt ngào... Trung phong ngẩn người mắt đăm đăm vào khuôn mặt kia. Bản piano da diết càng kéo anh lấn sâu vào sự mê hoặc... chẳng lẽ cô ấy chính là...
*************** giải phân cách mê hoặc********************
Chiếc xe hơi BMW đã đậu trước của nhà Hạ nhiên. Trung phong tháo dây an toàn, mở cửa xe bước ra ngoài. Anh bế thốc hạ nhiên đang ngủ ngon lành ở trên tay, đi vào sân nhà rồi tiến đến trước của nhà, khó nhọc lấy tay ấn chuông. Hơi thở của hạ nhiên đều đều, phả vào lồng ngực rộng của Trung phong khiến anh có cảm giác hơi khó chịu, tim đập chệch nhịp Anh nghĩ ``chắc mình có bệnh lý về tim rồi, mai phải đi khám thôi``<anh ấy có IQ cao nhưng EQ thì thấp quá rồi ¬_¬
Ra mở của là mẫu hậu Tôn...
-Trời ơi!! thật là ngại cho cháu quá!!! con nhỏ này, sao cứ bạ đâu ngủ đó thế chứ!!- mẫu hậu mắng thế chứ...bà đang mừng đến nổi tươi hết ra mặt rồi. Nghĩ thầm `` con bé này hay thích đọc truyện xuyên đêm, mình la mắng nó nhưng giờ... ngủ đúng lúc lắm con gái yêu của mẹ!!!
Mẫu hậu tránh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nang-cung-dau-va-anh-chang-kieu-ngao/981966/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.