Từ khi hẹn hò với Sở Trung Thiên, tâm trạng Hương Tranh vui vẻ lên trông thấy, mắt long lanh hơn, má hồng hơn, hay cười hơn. Cho dù thường ngày Sở Trung Thiên có biện đủ loại lý do để o ép cô nhưng cô biết đó chỉ là phương pháp “yêu cho roi cho vọt” của anh mà thôi, anh thực sự là một người chu đáo, biết yêu thương. Ví dụ như, khi biết thời tiết hanh khô, da tay cô thường bị nứt nẻ, đi công tác ở Hồng Kông, anh mua về cho cô một lọ kem dưỡng da tay của JOKGLNG. Hay mỗi khi cô đến tháng, anh đều mua cho cô một bình nước đường đỏ nóng uống để giảm đau. Rồi biết cô dị ứng với cua biển, anh không bao giờ mua cua biển nữa, dù anh rất thích món đó.
Hương Tranh dần dần nhận ra những ưu điểm của Sở Trung Thiên. Cô cũng quen dần với việc đón nhận sự chăm sóc của Sở Trung Thiên, quên đi ban đầu cô đến với anh là vì muốn trêu tức Sở Tu Phàm, người đã từ chối cô. Cô dần dần thích ánh nhìn của anh, vòng tay của anh và cả con người anh nữa.
Thời gian hai người hiểu lầm nhau đã qua, cứ thế họ đã “sống chung” với nhau được hơn nửa năm. Trong hơn nửa năm này, ngoài hai lần vô tình chạm mặt Diệp Luyến Hoàn khiến hai người có chút không thoải mái ra thì giữa họ hoàn toàn là bầu không khí vui vẻ, hạnh phúc. Hương Tranh đang bắt đầu tin rằng hai người sẽ mãi mãi sống trong hạnh phúc như thế thì bỗng một ngày hạnh phúc vỡ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nang-hop-dong/2350920/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.