Nó buông lỏng hai tay để chiếc ví trên vai từ từ trượt xuống đất, tiếng động của chiếc ví chạm đất khiến tụi hắn quay đầu nhìn lại, càng này nó càng nhìn hắn, tiến lại hắn mà không quan tâm tới chiếc ví luôn, nó đi tới hỏi một câu chả liên quan gì tới khung cảnh nó vừa chứng kiến lúc nãy:
-Ba sao rồi anh? – giọng nói không lạnh băng, không hững hờ, không giận dỗi hay có chút nào khác thường chỉ là một giọng nói nhẹ nhàng và có chút ấm, hắn đứng hình tại chỗ nhìn nó trân trân rồi mới mấp mái nói:
-Ừm……………………! – hắn vừa nói thì từ trên lầu có tiếng bước chân vang lên kèm theo đó là một giọng nói nghiêm nghị vang lên:
-Cô là con dâu mà bây giờ mới về à? – nó nhìn mẹ chồng mà phát cười, bà hôm nay có vẻ lạ nhỉ hay bà đùa nó nhưng không nó nhìn ánh mắt bà hằng lên vẻ chán ghét, nó đã làm gì mà khiến bà có thái độ khó chịu đó chứ? Nó nhìn sang cô gái có mái tóc đen dài mặc chiếc kimono, mẹ hắn lại lên tiếng:
-Lúc cô không ở đây không nhờ có Tiểu Hân thì tôi chết rối! – nó nghe lời nói sắc bén của mẹ hắn mà không ngừng suy nghĩ, nó đã làm cái gì mất lòng bà à? Nó thường rất yêu thương bà, và bà cũng rất quý nó, sao hôm nay lại………………? Nó cũng không phải kẽ không biết ứng xử nó liền nói:
-Con không về kịp là lỗi của con nhưng con về trễ để đi tìm bác sĩ ạ? – giọng nói lễ phép
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nang-hotboy-lanh-lung/2279144/quyen-2-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.