1)
Muộn rồi, muộn rồi, muộn rồi….. Đúng là đen đủi…..
Tôi thật nghi ngờ không biết có phải gã chết tiệt Hàn Thành Nam đã liên kết với cái đồng hồ báo thức đáng ghét để chơi mình không?
Đồng hồ không đổ chuông thì thôi, Hàn Thành Nam lại không thèm gọi một tiếng, thật là quá đáng.
Trong lòng tôi thầm nguyên rủa cay độc gã Hàn Thành Nam khốn kiếp từ đầu đến chân.
Nguyền rủa thì nguyền rủa, đến muộn vẫn đến muốn.
Gần đây không biết rốt cuộc cái tên khốn đáng chết nào đã đề nghị với hội trưởng Hưu Tư rằng người đến muộn bị phạt quét dọn sân quần vợt.
Sau đó tôi vừa nguyền rủa cái đồng hồ báo thức của mình, vừa nguyền rủa Hàn Thành Nam, vừa nguyền rủa gã chết tiệt đã đề nghị với hội trưởng Hưu Tư, vừa nguyền rủa vì sao cái sân quần vợt lại to đến thế vừa quét dọn.
Cái gã Hàn Thành Nam kia, không gọi tôi dậy, hại tôi đến muộn không nói làm gì, vậy mà còn không biết thông cảm với một nữ sinh như tôi, phát huy chút phong độ nhỏ bé đến đáng thương của mình, đến giúp tôi quét dọn.
Tôi thật đáng thương, đành phải lê cái thân thể mệt mỏi đến quét dọn sân quần vợt khổng lồ.
Tuy nhiên, đúng lúc tôi nguyền rủa đồng hồ báo thức, Hàn Thành Nam, tên khốn kiếp đã đề nghị…. lần thứ 108 thì đột nhiên cánh cửa của câu lạc bộ quần vợt được mở ra.
Lúc này ai lại đến câu lạc bộ nhỉ?
Chắc không phải là lương tâm của Hàn Thành Nam thức tỉnh nên đã đến giúp mình đâu.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nang-hotboy/2396182/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.