Lam Thiên Tình xuống giường,điđến giá để giày dép xỏ giày:
"Cái đó, Tiểu Nhu ngã bệnhđangở bệnh viện, tôiđixemcôấy thế nào.mộtlát nếu đội trưởng tới kiểm tra phòngthìnóitôi đến bệnh viện chăm sóc Tiểu Nhu nhé."
Trần Hiểu Đan xoay người, nhìn bóng dáng trước mắt đen như mực: "Ngũ Hoạ Nhu bị bệnh? Có muốn tôiđicùng cậukhông?"
Ngượng ngùng cười cười, khóe miệng Lam Thiên Tình khẽ nhếch: "khôngcần,côấy còn chưa ăn cái gì, tôiđimua chút đồ ăn chocôấy"
"Nhưng làm sao cậuđira ngoài được?"
Hỏi xong, Trần Hiểu Đanđãcảm thấy cái vấn đề này rất mơ hồ, lấy qua hệ của Lam Thiên Tình với phó đoàn trưởngthìthế nàokhôngđược ah.... Vì vậy lập tức lấy hơi:
"n, cậuđiđi, tôisẽnóivới đội trưởng kiểm tra phòng. Chú ý an toàn! Bảo Tiểu Nhu nghỉ ngơithậttốt."
"Ừ, tôi hiểu rồi. Cám ơn a."
"Chuyệnnhỏ."
nóixong, Lam Thiên Tình cầm điện thoại di động liền từ trong phòng ngủ sờ soạngđira ngoài,đilên đại sảnh lầumộtnhìntrênbảng đen vàtrênbàn làm việc xem tên của bốn giám thị trực ban đêm nay.
cônhẹnhàng liếc mắt nhìn phía cửađãbị khóa,khôngđược ra.
Mấy giám thị trực ban sợ hết hồn nhìncôgáimặc áo ngủ màu trắng hoa tím, tóc xõa vai, bỗng dưng từtrênlầu nhảy xuống .
"Này đồng chí ! hơn nửa đêm mà saokhôngngủ mà chạy đến đây làm gì?"
Lam Thiên Tình cười cười: "Ui da, bụng của tôi bị đau nên muốn đến trạm xá của trường học, có thể mở cửa giúp tôikhông?"
Lập tứcmộttiếng cự tuyệt: "khôngđược! Đây là bộ đội đặc chủng, ngày mai còn có nhiệm vụ huấn luyện rồi,cônhanhđivềđi, nếukhôngchúng tôi phải ghi tên củacôrồi !"
Lam Thiên Tình bĩu môi,khôngcam lòng tiến tới cửa kính phía trước, nhìn chung quanh bóng đêm phía ngoài cửamộtchút.
"Tôinóiđồng chí
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nang-linh-dac-chung-xinh-dep/1179887/quyen-2-chuong-32-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.