Theo phía sau Kim Trung Hiền còn có hơn chục người áo đen khác, chắc hẳn đó là vệ sĩ của cậu. Gia tộc nhà họ Kim cũng đâu phải dạng vừa, họ có cả một tập đoàn kinh tế lớn, xâu chuỗi rất nhiều loại hàng kinh doanh. Có thể nói mặt hàng kinh doanh nào trong đất nước Việt Nam này đều có sự góp mặt của họ. Không chỉ trong nước, tập đoàn Kim Thương còn càn quét cả thị trường nước ngoài. Nhưng để có được sự thành công này, họ cũng chèn ép lên không ít người, gây nên không ít thù oán, chính vì thế người trong gia tộc này luôn luôn có một đội quân đi theo bảo vệ.
Người của Đặng Tuyết Ngân thấy Trung Hiền phá cửa xông vào không chần trừ liền ra tay. Nhưng mấy tên côn đồ chỉ có cái xác to con làm sao đấu lại với đội vệ sĩ đã qua tuyển chọn và luyện tập khắt khe, không đầy 5 phút người của Đặng Tuyết Ngân đã không chống cự lại được, kẻ thì sứt đầu mẻ trán, người thì gãy tay gãy chân, thê thảm không còn gì để nói.
Mặc kệ sự hỗn loạn kia, Đặng Tuyết Ngân vẫn ôm ghì lấy Mỹ Duyên, đôi mắt như vô hồn đẫm lệ nhìn nó, khuôn mặt tái xanh không chút huyết sắc, miệng liên tục nói lời xin lỗi nó.
Sau khi giải quyết xong đám côn đồ kia, Trung Hiền tiến tới gần Đặng Tuyết Ngân và Mỹ Duyên. Cậu khó hiểu nhìn bà ta ôm lấy nó, những lời xin lỗi liên tục được phát ra.
- Xin lỗi con, xin lỗi con, mẹ thật sự xin lỗi con Mỹ Duyên à...
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nang-ngoc-nghech-va-anh-chang-dep-trai/1995266/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.