Tuy nhiên, Tạ Ngọc Thư hoàn toàn không hay biết gì về điều này.
Khi Tết Trung thu sắp đến, Tạ Ngọc Thư và Vệ Đại Trụ xin phép nghỉ từ đơn vị, chuẩn bị về quê ở Đầu Đạo Câu để đón một cái Tết đoàn viên trọn vẹn.
Để thể hiện sự quan tâm và trân trọng đối với gia đình, hai vợ chồng đã ghé qua Dung Thành, nơi gần đơn vị nhất, để mua một số đồ ăn và đồ dùng. Trước khi rời khỏi cửa hàng sách, Tạ Ngọc Thư còn đặc biệt mua một túi lớn sách cho lũ trẻ trong nhà. Hai người tay xách nách mang trở về Đầu Đạo Câu.
Đúng vào ngày mười ba tháng tám, Vệ Đại Trụ và Tạ Ngọc Thư cuối cùng cũng về đến nhà trước khi bảy anh em Vệ Quốc Kiện tan học.
Vệ Quốc Kiện và Vệ Quốc Khang nửa năm không gặp cha mẹ, tất nhiên mừng rỡ hét ầm lên. Nhưng những đứa trẻ khác, bị bài tập mà Tạ Ngọc Thư gửi về hành hạ, thì không phấn khởi đến vậy.
Tạ Ngọc Thư nước mắt lưng tròng, nhìn Vệ Quốc Kiện và Vệ Quốc Khang hết lần này đến lần khác, nghẹn ngào nói: “Cao hơn, khỏe hơn, có da có thịt hơn rồi. Chắc chắn bà nội cho ăn uống không tệ. Quốc Kiện, Quốc Khang, lại đây xem mẹ mua quần áo cho các con có vừa không.”
Khi hai anh em Vệ Quốc Kiện mặc thử quần áo, vẻ mặt Tạ Ngọc Thư lập tức cứng đờ. Dù chị ấy đã tính toán rằng hai đứa chắc chắn sẽ lớn nhanh, nhưng không ngờ chúng lại cao thêm nhiều như vậy. Quần dài giờ chỉ tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nang-than-bi-thap-nien-60/1921081/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.