Khi Vệ Đại Nha và Vệ Nhị Nha thải hết chất cồn ra ngoài, ba đứa trẻ khóc inh ỏi vì đói mới được b.ú sữa mẹ.
Vệ Nhị Nha, từ trước đã dùng thuốc bổ mà Vệ Thiêm Hỉ kê, sữa dồi dào, cho một đứa b.ú no vẫn còn thừa. Trong khi đó, Vệ Đại Nha vì ngày ngày buồn bực, khóc lóc mà sữa rất ít, bà cụ Vệ quyết định để Vệ Nhị Nha giúp đỡ Vệ Đại Nha nuôi con.
Vệ Đại Nha sinh đôi, đều là con trai. Hai đứa nhỏ mắt mũi giống hệt nhau, trắng trẻo, mũi dọc dừa, dáng dấp giống cha là Bạch Dương. Vừa nhìn hai con, Vệ Đại Nha đã rơi nước mắt.
Bà cụ Vệ nhìn hai đứa cháu ngoại, bĩu môi buông một câu: “Xấu hoắc.” Rồi quay sang xem con của Vệ Nhị Nha.
May
Vệ Nhị Nha sinh một bé trai. Vì được bổ sung dinh dưỡng từ trước, bé khỏe mạnh, lớn hơn hẳn hai cháu ngoại. Đứa trẻ giống mẹ, mặt mũi thanh tú, bà cụ nhìn mà thích, buột miệng khen: “Đẹp trai ghê!”
Một “xấu hoắc,” một “đẹp trai,” sự khác biệt hiện rõ mồn một.
Tạ Ngọc Thư thấy Vệ Đại Nha nước mắt lưng tròng, liền nói với bà cụ Vệ: “Mẹ, hai đứa nhỏ này là con nhà họ Vệ, phải mang họ Vệ. Mẹ đặt tên cho tụi nhỏ đi, mai để Đại Trụ đi làm giấy khai sinh.”
Việc đặt tên không thể qua loa. Bà cụ Vệ gật đầu: “Được, để mẹ nghĩ thêm.”
Đợi bà cụ đi rồi, Tạ Ngọc Thư an ủi Vệ Đại Nha: “Đại Nha, mặt ngoài mẹ không vui nhưng trong lòng thương hai đứa cháu lắm. Em không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nang-than-bi-thap-nien-60/1921747/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.