Những điều này là do kiếp trước, sau khi bị bức tượng đá đánh mạnh vào đầu, Vệ Thiêm Hỉ bỗng dưng lĩnh hội được. Những kiến thức trong truyền thừa nghe thì huyền diệu, nhưng cô hiểu cặn kẽ rồi giải thích lại với bà cụ Vệ, tất cả trở nên dễ hiểu.
Bà cụ Vệ nghe xong, an tâm hơn hẳn.
Sáng hôm sau, trong bữa sáng, bà cụ cố ý bảo Vệ Đại Nha dẫn Vệ Thiêm Hỉ đi dạo, tạo cơ hội cho cô. Ăn xong, bà cụ kéo ngay Vệ Thiêm Hỉ vào phòng, khóa trái cửa lại, hồi hộp hỏi:
"Nhóc Hỉ, cháu nhìn ra được gì chưa? Tương lai của cô cháu thế nào, hôn nhân có tốt không? Gần đây có gặp sóng gió gì lớn không?"
"Bà ơi… bà hỏi từ từ, để cháu trả lời từng câu một."
Vệ Thiêm Hỉ nhớ lại những gì mình thấy từ mệnh lý của Vệ Đại Nha, rồi nói:
"Tương lai của cô cháu rất tốt, hôn nhân cũng ổn. Đúng kiểu qua cơn bĩ cực tới hồi thái lai. Có sóng gió, nhưng không nhiều, dù có thì cũng chỉ tạm thời. Chỉ cần vượt qua từng giai đoạn, cuộc sống sau này sẽ ngày càng tốt. Càng lớn tuổi, cô càng sống an nhàn. Bà đừng lo lắng."
"Chỉ cần vượt qua được thì không sao." Bà cụ Vệ nói vậy, nhưng trong lòng vẫn lo lắng.
Người làm mẹ nào chẳng mong con mình được thuận buồm xuôi gió?
Nghe nói con mình sẽ gặp biến cố đến mức tổn thương nghiêm trọng, dù kết quả tốt, bà cụ vẫn xót xa.
Thấy bà cụ Vệ lo lắng, Vệ Thiêm Hỉ an ủi:
"Bà, nghĩ thoáng lên, đó là điều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nang-than-bi-thap-nien-60/1921796/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.