Lâu Chủ, van cầu Ngài ” trong đại sảnh, một nữ tử xinh đẹp quỳ trên mặt đất đau khổ cầu xin, – “Lâu Chủ, Hồng Sương biết hôm nay Hồng Sương chỉ có thể lấy cái chết tạ tội, nhưng hài tử là vô tội, thỉnh Lâu Chủ nể tình Diệp nhi là cốt nhục của ngài, buông tha Diệp nhi đi. Hồng Sương nguyện kiếp sau làm trâu làm ngựa báo đáp Lâu Chủ.” – Dứt lời, nữ tử lại liên tục dập đầu, cho đến khi trên trán bắt đầu chảy máu.
Người được kêu Lâu Chủ là một nam tử tuấn mỹ nhưng trên mặt không chút thay đổi nhìn tất cả, một lúc lâu mới mở miệng nói rằng:
” Hồng sương, ngươi bán đứng hành tung của ta làm cho ta ở trên đường bị tập kích, ngươi hiện tại còn có tư cách gì cùng ta đàm điều kiện.” – Thanh âm là tuyệt đối lạnh lùng cùng vô tình, – “Đem nàng lôi ra ngoài.” – Nói xong, vài tên thị vệ gần đó đem nữ tử vẫn đang kêu khóc lôi ra ngoài.
“Lâu Chủ, van cầu ngài buông tha Diệp nhi. . . . . Lâu Chủ… .” – Bị lôi ra ngoài nhưng nữ tử kia vẫn không ngừng cầu xin, cho đến tái không còn một tiếng động.
“Lão gia. . . .” – Quản gia Mạc Lâm do dự nhìn về phía chủ tử mình, Hồng Sương tuy rằng chết chưa hết tội, nhưng đại thiếu gia dù sao chỉ có 1 tuế, hài tử nhỏ như vậy . . . . .
“Thế nào, lời nói của ta các ngươi nghe không hiểu sao?” – Tuấn mỹ nam tử trên mặt hiện lên không hài lòng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nhien-tuy-phong/1442749/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.