Xe ngựa chạy nhanh một đường trong đêm, đến khi trời tờ mờ sáng thì xe ngựa đã đứng trước một tòa trang viên, Phong Khiếu Nhiên không xuống xe mà trực tiếp mệnh Triệu Vũ đánh xe ngựa vào trong viện, mọi người vốn sớm chờ ở bên ngoài đợi sau khi xe ngựa đi vào liền im lặng đóng lại môn.
” Thuộc hạ tham kiến lâu chủ. Thỉnh lâu chủ cùng thiếu gia nghỉ tạm một l
át, thuộc hạ sẽ sai người chuẩn bị nước ấm và tảo thiện (bữa sáng) .” Nhìn thấy người ôm một người xuống xe ngựa, quản gia Trương Nguyên của trang viên nhanh chóng hành lễ tiếp đó ở phía trước dẫn đường.
” Thiếu gia đang ngủ, dặn bọn họ nói nhỏ tiếng. Mang nước ấm và thức ăn lên trước, khi nào cần ta sẽ gọi ngươi.” Phong Khiếu Nhiên ôm Cô Nhiên hướng Trương Nguyên phân phó, tiếp theo ánh mắt quét về phía người đang đứng một bên,” Phái người thủ kỹ trang viên lẫn hậu diện thẳng đến khi chặn được cái đuôi bên ngoài, tìm cơ hội đuổi hắn đi.”
” Dạ, lâu chủ, người nọ vừa tiến đến Hoài Khiếu trang thì thuộc hạ liền phái người theo dõi.” Chuyên trách ám vệ Phan Trạch được Phong Khiếu Nhiên điều đến từ Thích Nhiên lâu trước đó nhỏ giọng đáp.
Phong Khiếu Nhiên không nói gì nữa, sau khi cùng Trương Nguyên đi vào phòng của hắn và Cô Nhiên liền sai người lui ra ngoài, Phong Khiếu Nhiên đặt Cô Nhiên lên trên giường, bản thân cũng bỏ đi ngoại y lẫn hài trực tiếp thượng giường.
” Tiêu? Đây là nơi có sơn có thủy ?” Sau khi Cô Nhiên tỉnh lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nhien-tuy-phong/1442829/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.