Sáng hôm sau vào trường, Đan nhặt được 1 tờ liên lạc có tên Trương Khánh Bình 10A3, nó liền chạy đến lớp để trả, không ngờ gặp người đó ( lát mình gọi cậu nha),2 người gặp nhau mặc dù nó rất vui nhưng nó vẫn cố tỏ ra lạnh lùng vì muốn không xảy ra nhiều chuyện vượt quá tầm kiểm soát:
- Chào bạn, lại gặp nhau nữa rồi, bạn khỏe chưa?
- Cảm ơn bạn, ba mình nhờ bác sĩ giỏi chăm sóc nên sáng ra mình thấy khỏe hẳn, chỉ có điều còn phải đi nhẹ nhàng tránh làm đau thui--- nó trả lời cậu theo bản năng ( z mà nói lạnh lùng)
- à hôm qua mình định hỏi bạn tên gì nhưng.....thấy bạn mệt nên để bạn ngủ hjj-- cậu ngượng
- ý quên giới thiệu mình là Trần Phương Đan, mình học 10A1, cơ mà bạn biết lớp này ai tên Khánh Bình hk?----nó hỏi 1 cách hồn nhiên như không biết gì
còn cậu thì cười sặc sụa làm cho nó ngáo đơ ra, không biết chuyện j...
- ha ha ha, thằng đó ở đây nek, tìm nó có j hk?
-ủa...ủa bạn là Khánh Bình hả?--- Nó vẫn đang shock
- ừ là mình ă, tìm mình có chuyện gì không vậy?---cậu nói mà vẫn đang cười sặc sụa
- hj nảy mình có nhặt được cái này, xem thử phải của bạn hong?---nó đưa phiếu liên lạc cho Bình
- Ờ của mình á, mình làm rơi cảm ơn bạn nhiều nha!
- vậy mình về lớp trước nha bạn, tạm biệt!--- nó nói gấp
- Ơ cho mình xin sdt bạn i mà!---cậu nói với vẻ mặt nủng nịu
- XL nha Đan không xài
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nhoc-buong-binh-cua-toi/480529/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.