“Hề Ngọc Nhữ, anh có phản đối không?” Có lẽ anh đã im lặng quá lâu, vậy nên Lê Phụng hỏi lại một lần nữa.
Trên hàng ghế quan khách, song thân nhà họ Hướng và Tần Khiết, vị phu nhân từng là chủ mẫu nhà họ Lê, đều nhìn về phía anh, trong ánh mắt là mệnh lệnh mang theo ý vị khẩn cầu, hy vọng anh có thể đưa ra một câu trả lời giúp hôn lễ này diễn ra suôn sẻ.
Ánh mắt của Hề Ngọc Nhữ chuyển từ bọn họ lên người Hướng Thanh, không khó để nhận ra, trong ánh nhìn khẩn cầu của Hướng Thanh hàm chứa cả căm hận và không cam lòng.
Khẩn cầu? Khẩn cầu anh – một trợ lý đặc biệt của Lê Phụng sao?
Anh đột nhiên bật cười, sau đó dõng dạc nói: “Tôi phản đối.”
Lời vừa dứt, khách mời xôn xao cả lên. Anh lại không chút để ý, đứng lên đi thẳng về phía hai người trên bục.
“Hề Ngọc Nhữ!” Hướng Thanh gần như hét lên, cố ý che chắn trước người Lê Phụng, dùng thanh âm sắc bén nói, “Tôi khuyên anh đừng làm chuyện dư thừa!”
Hướng Thanh căng thẳng như thế cũng dễ hiểu, dù sao thì cũng có không ít người biết anh và cấp trên Lê Phụng có quan hệ bất chính. Thế nhưng mục tiêu của anh không giống như bọn họ nghĩ.
Anh thẳng tay giật lấy bó hoa trong tay Hướng Thanh, ném mạnh xuống đất, sau đó nhấc chân dẫm nát những cánh hoa tươi ngay trước mặt cậu ta.
“Tôi mua.” Anh nói.
Hoa là anh mua, đơn vị tổ chức lễ cưới là anh tìm, người đứng trên bục cũng là người bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-noi-mua-to-econgee/2760857/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.