Trước lễ thành hôn, ta được sắp xếp theo một vị nhũ mẫu học lễ nghi, quy củ trong cung suốt một tháng trời.
Rồi vào ngày, giờ đã định sẵn trong thánh chỉ, ta ngồi trong kiệu hoa đỏ, được đưa vào Đông Cung của Thái tử.
Sau khi hoàn thành các nghi lễ phức tạp trong buổi lễ, eo ta mỏi đến mức gần như muốn gãy ra làm đôi.
Điều này còn mệt hơn cả khi luyện võ!
Ta đội khăn che mặt ngồi bên giường đợi Thái tử.
Thật là bức bối, ta muốn đi vệ sinh.
Nhưng đợi mãi, Thái tử vẫn chưa đến.
Không thể nhịn được nữa, ta giật mạnh khăn che mặt xuống lao ra ngoài.
…
Sau khi giải quyết xong, ta mới nhận ra nơi này thật sự quá rộng lớn, khi nảy ta không để ý đường đi nên giờ không biết làm sao để quay trở về phòng.
Đi lòng vòng mấy lượt, vẫn không tìm được đường về phòng tân hôn.
Lạ thật, làm sao thế nhỉ?
Nhìn quanh không thấy ai, ta nhún chân nhảy lên bức tường.
Nhảy lên phía trên để quan sát xung quanh, ta phát hiện bên kia bức tường có một người đang đứng, bỗng người ấy xoay qua, ta va hắn chạm mắt nhìn nhau.
“Miên Miên?”
Tần Miên đứng dưới ngước lên nhìn ta, vẻ mặt ngơ ngác.
Ta lập tức nhảy xuống, đứng trước mặt nàng.
Nàng mặc áo đỏ, tóc buộc bằng dây lụa đỏ, trông thật đẹp.
“Nàng thật xinh đẹp.”
Ta không tiếc lời khen nàng một câu, sau đó đột nhiên phản ứng lại.
“Nhưng nàng sao lại ở đây?”
“Còn mặc hỉ phục nữa chứ?”
Nàng ngẩn ra một chút, đang muốn mở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nuong-ta-yeu-thich-lai-la-mot-nam-nhan/862833/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.