Thịnh Nịnh tức giận đến mức rượu xông lên não không phản bác lời anh mà yên lặng ngồi xổm trên mặt đất vò vò xoa xoa tuyết.
Ôn Diễn cho rằng cô còn muốn làm gia đình người tuyết mini nên không để ý tới cô.
Khi anh đắp, lăn hai quả cầu tuyết rồi đặt quả cầu tuyết nhỏ ở trên, quả cầu tuyết lớn ở dưới, mặc dù không có dụng cụ làm mũi và mắt nhưng có thể nhìn thấy thân hình mũm mĩm của người tuyết.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ôn Diễn liếc mắt nhìn người tuyết mini do Thịnh Nịnh làm, trong giọng nói lạnh lùng xen lẫn vài phần khinh thường.
“Thấy chưa? Đây mới là người tuyết này.”
Trả lời anh là quả cầu tuyết Thịnh Nịnh ném tới.
Cô vo tròn quả cầu tuyết rồi ném mạnh vào chân anh.
Cãi tay đôi với anh thì anh chẳng mất sợi lông nào, có giỏi thì “đấu một trận” ném tuyết thống khoái với cô đi.
Quả cầu tuyết đập vào ống quần Ôn Diễn sau đó nhanh chóng bể thành tuyết vụn.
Biểu cảm Ôn Diễn không thể tin nhìn cô: “Cô dám ném tôi?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-phai-anh-muon-quyt-no/2047978/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.