Tô Mạc vẫn đang sững sờ thì ông Diệp hằm hằm bước tới và tát vào mặt Diệp Tử Khiêm một cái như trời giáng. Ông đánh con mạnh đến nỗi trong tích tắc nửa khuôn mặt cậu liền tím tái đi. Bà Lâm không ngờ chồng lại nặng tay thế nên vội can:
- Ông đánh con thì được ích gì? Có gì từ từ nói đã xem nào.
- Còn gì để mà nói? Cứ để nó coi trời bằng vung thế thì có ngày tôi chết thảm vì nó! – Cơn giận bốc lên tận đỉnh đầu ông chủ tịch, khí chất nho nhã ôn hòa ngày thường nay đã không còn.
Bà Lâm xót lắm nhưng thấy con vẫn cứ lì ra không nói năng gì, bà giận vì nó đổ đốn từ lúc nào không biết:
- Tử Khiêm! Con quá đáng lắm biết không! Ai cho con mạo danh tên bố để đi nhờ vả người ta hả? Con có biết làm thế bố nợ người ta bao nhiêu, phải gánh lên vai bao nhiêu trách nhiệm không?
Diệp Tử Khiêm không đáp, cậu chỉ mím môi chịu trận một cách kiên cường.
Tô Mạc vẫn không hiểu chuyện gì đang diễn ra. Bạch Y Y thong thả nãy giờ chợt lễ phép cười chào hỏi hai vị khách:
- Chú Diệp, cô Lâm, hai cô chú bớt nóng ạ.
- Y Y, lần này may mà có cháu! – Bà Lâm tỏ ra rất mự khách sáo.
Y Y khẽ gật đầu đáp lại và nói thêm mấy câu xã giao với hai vợ chồng bà rồi xin phép ra về.
Mãi đến khi Y Y đi rồi, Tô Mạc vẫn còn hơi chếch choáng nhưng vợ chồng họ Diệp không để ý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-phai-anh-yeu-em/435951/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.