Diệp Phiên Nhiên dĩ nhiên nghe thấy những lời đồn đại kia nhưng cô chẳng màng để tâm đến, cũng chẳng cố ý né tránh hay có khoảng cách gì với Thẩm Vỹ.
Ở trên lớp, cô đã quá cô đơn, rất cần có bạn bè. Vả lại, Thẩm Vỹ hội đủ tất cả tiêu chuẩn của mẫu người bạn trai cô yêu mến như dịu dàng, tốt bụng, nho nhã. Vóc dáng cậu cao một mét bảy mươi ba, da dẻ trắng trẻo, khuôn mặt cân đối. Cậu không quá đẹp trai, chẳng quá bảnh bao, toàn thân toát lên hơi thở mọt sách.
Mẫu người bạn trai này bất luận là bạn bè hay người yêu cũng đều khiến người khác cảm thấy phù hợp và an toàn.
Như các bạn nữ đồng trang lứa khác, Diệp Phiên Nhiên cũng lén lút trốn trong chăn bật đèn pin để đọc tiểu thuyết ngôn tình. Nhưng khi đó tình yêu với cô mà nói, là chuyện rất đỗi xa vời và khó hiểu. Cô chỉ biết rằng mình rất thích ở bên Thẩm Vỹ. Kiểu tình cảm yêu thích này thực sự nghiêng nhiều về phía tình bạn tốt.
Thẩm Vỹ viết văn mượt mà bay bổng, cậu là một trong số ít nam sinh có tài văn chương xã hội. Có lẽ do cả hai cùng chung lý tưởng sở thích, tính cách tương đồng mà giữa bọn họ có rất nhiều đề tài bàn luận. Tuy cả hai chưa từng thổ lộ tình cảm, chưa từng nói đến từ “mến” nhưng đều ý hợp tâm đầu, hệt như quen biết từ rất lâu.
Đúng vào lúc đó, Diệp Phiên Nhiên nhận được một bức thư tỏ tình.
Bức thư kẹp vào quyển sách ngữ văn của cô,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-sao-mai-yeu-em/805973/chuong-4.html