Bắt đầu năm học mới đã là học kỳ hai năm thứ hai đại học, hai người vẫn chia cắt hai miền Nam – Bắc, vẫn tiếp tục nỗi tương tư nhớ nhung cháy bỏng. Diệp Phiên Nhiên trời sinh gương mặt búp bê, làn da mịn màng, cô thường xuyên bị người khác hiểu lầm là sinh viên đại học năm nhất. Càng khiến người ta dở khóc dở cười hơn chính là, một lần Diệp Phiên Nhiên bước ra từ thư viện, một chàng nam sinh mặc chiếc áo sơ mi điểm hoa giữ rịt cô tại cầu thang. Cô ngước mắt nhìn, gương mặt chàng nam sinh đó sưng phồng như màu gan lợn, mái tóc ngố dài thườn thượt, thấp thoáng che phủ vầng trán, hai hàng mí mắt sâu thẳm, vẻ mặt e thẹn phiền muộn trông rất giống Châu Du D
Mình muốn làm bạn với cậu!” Diệp Phiên Nhiên chưa kịp phản ứng thì trong tay cô đã có một bức thư tình. Đến khi cô hoàn hồn lại thì người con trai đó đã bỏ đi xa, bóng dáng cao ráo gầy gò biến mất nơi chân cầu thang.
Về đến phòng ký túc xá, Diệp Phiên Nhiên mở bức thư ra, chính là chàng nam sinh năm nhất khác khoa, học chuyên ngành mỹ thuật. Chiều thứ Sáu hàng tuần cậu ta đều đến thư viện, ánh mắt chẳng rõ tự bao giờ luôn bị Diệp Phiên Nhiên ngồi tại hàng ghế cuối cùng ngay góc tường cuốn hút. Cô cụp hàng mi, mỗi khi đọc đến đoạn cảm động, khóe môi khẽ nhoẻn cười. Chính phong cách lặng lẽ trầm tĩnh trong khuôn viên trường càng khiến cô trở nên nổi bật.
Khổng Thiên Thiên giật phắt lấy lá thư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-sao-mai-yeu-em/806055/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.