Toà núi lớn Uyên Đế rốt cục cũng rời đi, bầu không khí nghiêm túc đến không dám thở mạnh lập tức trở nên thoải mái, mọi người thở phào nhẹ nhõm, trong lúc trò chuyện có thêm tiếng cười.
Mặc dù được Thánh thượng khoan dung, nhưng Cố Tử Nguyên vẫn ảo não chuyện mình khẩn trương nói sai lời.
Uyên Đế vừa rời đi, hắn vội vàng lúng túng đi về phía Tông Lạc.
Mặc trường bào màu ánh trăng, tay cầm một nhánh tuyết mai tượng trưng cho khôi thủ, Cố Tử Nguyên cúi đầu, vẻ mặt chịu đòn nhận tội: "Lạc huynh, xin lỗi, ta lại gây thêm rắc rối cho huynh."
Không phải Cố Tử Nguyên không biết hung danh bạo quân của Uyên Đế, chính vì biết rõ nên mới sợ hãi.
Rất khó tưởng tượng nếu hôm nay không có Tông Lạc lên tiếng giúp hắn, thì Uyên Đế có nổi giận hay không.
Trước đây đã từng có trường hợp bế mạc Bách gia yến, có người khiến Hoàng đế không vui, cuối cùng đã bị trục xuất.
Tông Lạc an ủi: "Không sao, phụ hoàng mặc dù mang tiếng bạo quân, nhưng tuyệt đối không phải là loại quân vương vô lý, xem mạng người như cỏ rác."
Nếu ông thật sự là loại quân vương đó, thể nào cũng rơi vào danh hiệu vong quốc chi quân.
Mà Uyên đế sau khi lên ngôi, Đại Uyên ngày ngày tốt hơn, phát triển mạnh mẽ, bất kể là đối nội chỉnh đốn triều cương, hay là đối ngoại mở rộng quân sự, đều cải cách đổi mới, đạt đến đỉnh cao trong lịch sử Đại Uyên.
Còn bạo quân......Bạo quân đối lập với Nhân quân, Hôn quân mới đối lập với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-the-uong-mot-ly-khong/1356584/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.