Nhưng chẳng ai chú ý đến Doanh Tử Khâm, mọi người đều đang bận đến sứt đầu mẻ trán vì giáo sư Hickman và
chuyện phun sương chữ L.
Cố Diệp Phi
Bùi Thiên Ý đã 3nhập một dãy số vào, các giáo viên còn lại cũng đang liên lạc với những
người khác nhau.
Một bên khác, khi một giáo viên đứng lên, trong lúc lơ đ1ãng tình cờ nhìn thấy màn hình máy
tính.
Biểu cảm trên gương mặt lập tức thay đổi, ông ấy hét lên một tiếng đầy kinh ngạc.
Các thầy cô khác trong đoàn nghiên cứu khoa học, bao gồm cả Bùi Thiên Ý hoàn toàn không ngờ đến kỹ thuật máy
tính của Doanh Tử Khâm đủ khả năn3g lần theo dấu vết tìm được vị trí cụ thể của Hichkman.
Bùi Thiên Ý có thể tham gia cùng đoàn là vì anh ta rất giỏi kỹ thuật máy tính, kh8ông thua kém gì lập trình viên
thông thường, thậm chí còn giỏi hơn nữa cơ.
Anh ta còn là sinh viên của trường, thời gian có thể xem như dư dả.
Nhưng đến cả Bùi Thiên Ý cũng không cách nào định vị được giáo sư Hickman thì làm sao những người khác làm
được chứ?
Một học sinh cấp ba làm sao có thể so sánh mảng kỹ thuật máy tính với Bùi Thiên Ý được? Thế nhưng sự thật lại
bày ra trước mắt, quả thật Doanh Tử Khâm đã lợi dụng máy định vị cỡ nhỏ mà Bùi Thiên Ý cài trên người Hickman
để tìm ra vị trí của Hickman.
Nghe được tiếng hát của vị giáo viên kia, Bùi Thiên Ý kìm nén sự mất kiên nhẫn
xuống, quay đầu nhìn sang.
Vốn dĩ anh ta muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-thien-kim-that-lac-to-uyen/527051/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.