Kim Hề điềm nhiên vứt chiếc váy ngắn vào vali, nhặt chiếc váy dài lên. 
Hạ Tư Hành hoàn toàn không có ý kiến gì với việc cô đổi ý, chung quy mặc cái gì thì cuối cùng đều sẽ bị anh cởi ra. 
Váy dài ấy à, cũng chỉ hơi cực một tí khi cởi thôi. 
"Em muốn thay đồ." Kim Hề lên tiếng nhắc anh. 
Hạ Tư Hành tỉnh bơ sải bước đến cạnh cửa ra vào. 
Song anh không hề rời khỏi mà chỉ tựa lưng lên cửa, phòng hờ có người từ bên ngoài đẩy vào. 
"Em thay đi." 
"..." 
Kim Hề im lặng trong thoáng chốc, "Ý em là thế sao?" 
Vì lát nữa phải tham gia tiệc mừng công, nên cô đã tháo tóc, mái tóc dài đến ngang vai đen như gỗ mun bung xõa tự do, làm tôn lên làn da trắng như tuyết. 
Ánh mắt Hạ Tư Hành lướt dọc theo cần cổ của cô trượt xuống dưới, đôi mắt như hồ nước sâu không đáy. 
Nhận ra sự thay đổi của anh, Kim Hề dứt khoát lên tiếng, "Anh ra ngoài đi." 
Hạ Tư Hành thu hồi ánh mắt, "Tại sao?" 
Kim Hề không hiểu vì sao mà anh lại dám bày ra cái vẻ ngang nhiên như thế, "Anh ra ngoài cho em thay đồ chẳng phải là chuyện bình thường sao? Phi lễ chớ nhìn đấy bác sĩ Hạ." 
Đuôi mắt Hạ Tư Hành khẽ nhướn lên, trước mặt người ngoài, anh luôn tỏ vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo. 
Ban nãy Mạnh Ninh nói rất đúng, vừa nhìn đã biết anh không phải là người bình thường, mà chính là con cưng của trời. 
Chỉ mỗi Kim Hề biết con người thật của anh như thế nào. 
Khi 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-thien-nga/880571/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.