Chap 14
**********
… Kẹt…
- Vào đi!-Giọng của anh tôi vang lên.
- Ờ!-Giọng nam khác mà của ai thì tôi không biết.
- Ở khách sạn làm gì! Mày cứ sang nhà tao mà ở! Mà mày ra lâu chưa?
- Mới thôi!
Tôi đang ở trong bếp phụ mẹ nấu bữa sáng cho cả nhà nghe thấy tiếng lạ liền ngó đầu ra coi thì bị mẹ tôi quát.
- Đừng có hóng!
- Bạn anh hả mẹ?-Tôi tò mò.
- Thế thằng Tùng nó không nói với con à?
- Không! Chẳng nói gì với con cả mẹ ạ!
Rồi mẹ tôi lại quay vào tiếp. Bề nước ra mời khách.
- Em mời anh ạ!-Tôi đưa cốc nước cho bạn của anh tôi lễ phép.
- Chưa cho người ta ăn sáng đã mời nước thì sống bằng răng à?-Anh tôi quay sang nhăn nhó.
- Phép lịch sự thì phải mời thôi!-Tôi quay ra làu bàu.
- Ơ!-Anh kia lên tiếng. Cái cô này!
- Ơ! Hóa ra là ấy!-Tôi quay sang ngỡ ngàng cái người ở quán phở đây mà. Sao anh lại vào nhà tôi.
- Mày hỏi ngu thế?-Anh nói giọng khinh khỉnh. Bạn tao đấy! Thế mày quen nó à!-Rồi quay sang nhìn cái cậu bạn.
- Ờ! Gặp 2 lần rồi, 1 ở tiệm quần áo, 2 ở quán phở!-Anh ta cười .
- Chà!-Anh tôi lắc lắc cái đầu.
- Anh chà cái gì?-Tôi quay sang hỏi.
- Tao làm gì kệ tao!-Anh tôi gắt lên, rồi quay sang nhìn thằng bạn. Mày biết nó thế nào chưa?
- Chưa! Chưa biết cả tên luôn.
- Ờ! Đây là em tao, tên là Trang nhưng tao gọi là Cùn!-Anh chỉ tay về phía tôi. Ê Cùn!
- Gọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-thu-hanh-phuc-goi-la-cho-doi-khong-nhi/884988/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.