Chap 10(b)
**********
…
Chúng tôi im lặng sau suốt mấy ngày hôm sau. Chắc chắn là Đào Anh rất ngạc nhiên vì sự kiện lạ thường này. Không! Phải nói là 100% ý chứ. Tôi cũng chả biết cảm xúc của mình như thế nào nữa. Tôi cảm thấy căm ghét An, rất căm ghét An!
…
Sáng thứ 2, tôi tiếp tục đến trường trong vai trò 1 học sinh chăm ngoan và là người bạn hiền của các bạn khác trong lớp. Tôi chưa kịp bước vào lớp thì đã bị Thùy Trang và Minh kéo ngay ra vườn hoa trong trường. Minh nhìn tôi với ánh mắt phân vân.
- Mày chắc chắn những gì mày nghe thấy là đúng không?
- Mày có hâm không? Mày nghĩ tao là loại người thế à?-Tôi nhìn chằm chằm vào Minh.
- Không!-Thùy Trang xoa vai tôi.Chẳng ai nghĩ mày làm những truyện như thế cả? Chúng tao chỉ lo chúng mình hiểu sai vấn đề?
- Sai gì? Rõ rành rành như thế mà mày kêu là sai sao?-Tôi la toáng lên.
- Không!-Thùy Trang chấn an tôi. Chúng tao chỉ lo thôi! Chẳng may chỉ là nhầm lẫn thì làm thế nào?
- Ờ! Tốt nhất cứ tạm cho chuyện này sang 1 bên đã!- Minh quyết định.
- Thế là sao?- Tôi ngạc nhiên. Cho sang 1 bên tức là lẳng lặng coi như không biết gì hả?
- Không!-Hai đứa đồng thanh.
- Tức là chúng mình sẽ theo dõi và quan sát nhưng chưa nói cho Đào Anh biết. Khi nào có đầy đủ tang chứng, vật chứng sẽ vạch mặt hắn.-Thùy Trang giảng giải.
Đương nhiên tôi chỉ biết gật gù theo. Ngay lập tực chúng tôi lên 1 kế hoạch giám
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-thu-hanh-phuc-goi-la-cho-doi-khong-nhi/884994/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.