Hôm nay cô ko mặc áo nỉ quần bó váy xòe hay đại loại thế nữa, tối qua cô đã vứt ra một khoản tiền ko nhỏ để mua vài bộ đồ công sở, cô muốn thay đổi hình ảnh của mình trong mắt người khác, lại càng không muốn khuất phục tên chủ tịch khốn nạn kia, vậy nên đã mua những thứ như vậy về nhà. Cô đứng trước gương ngắm nhìn bản thân, dạo gần đây cô soi gương nhiều gương, cũng có chút điệu đà hơn trướ nhưng cô vẫn chỉ mua những bộ đồ đơn giản ko cầu kì về mặc. Chiếc áo sơ mi vừa vặn khoe lên vóc dáng thân trên tuyệt đẹp của cô, chiếc váy bó màu đen bó sát,lồ lộ vòng eo thon gọn, giá như mông cô cong thêm một chút nữa thì sẽ vô cùng hoàn hảo . Chiều cao của cô ko mấy nổi bật, chỉ vỏn vẹn 1m63, ko thể đem đi so sánh với chiều cao và vóc dáng hoàn hảo của Triệu Y Nhiên. May mắn đôi guốc đã cải thiện chiều cao của cô ko ít.
Cô xuống xe, tự tin bước vào tòa nhà tập đoàn Ngôn thị, nhưng dường như cô ko thu hút được nhiều ánh mắt bằng bộ đồ trẻ con ngày hôm qua, bởi trong này hầu như người ta cũng chỉ mặc áo sơ mi váy hay quần đen như cô. Nhưng ý chí mạnh mẽ của cô đã vụt tắt khi đứng trước cửa phòng ghi hai chữ "Chủ tịch",mọi hình ảnh ghê rợn mấy ngày trước lần lượt hiện ra trước mắt cô, từ đêm ưu ái, thư phòng cho đến căn phòng hôi hám bẩn thỉu, xuất hiện ko thiếu một chi tiết nào.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ton-tai-hanh-phuc/928818/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.