Chương 108
Vậy nên… anh cưới Hứa Tịnh Nhi không phải vì ông cụ Cố ép buộc, mà là… muốn giữ lại Hứa Tịnh Nhi ở bên cạnh mình sao?
Từ Soái miên man suy nghĩ, sau lưng túa mồ hôi lạnh.
Nếu đúng như suy đoán của anh ta, thì việc Hứa Tịnh Nhi làm năm đó chính là cái gai sâu nhất trong tim Cố Khiết Thần. Anh không yêu Hứa Tịnh Nhi còn đỡ, nếu anh yêu Hứa Tịnh Nhi, thì cái gai kia chẳng khác nào ác ma, không phút giây nào ngừng gặm nhấm trái tim anh, khiến anh đau đến mức không thiết sống.
Yêu, nhưng lại không thể yêu!
Nếu anh đối xử tốt với Hứa Tịnh Nhi thì không vượt qua được cửa ải trái tim của mình, nếu đối xử không tốt với Hứa Tịnh Nhi, thì anh lại không dễ chịu gì…
Có lẽ đây chính là hại người một nghìn, tự tổn tám trăm, không ai được thoải mái!
Từ Soái đã bị chính bản thân mình làm cho kinh ngạc không thốt nên lời, anh ta cầm chai rượu trên bàn, tu ừng ực cả chai để áp chế sự kinh hãi trong lòng.
Uống xong, anh ta quệt miệng, không khuyên Cố Khiết Thần nữa mà bỏ đi.
Ngô Nhị vẫn chờ anh ta ở ngoài cửa, thấy anh ta ra ngoài thì thò đầu vào ngó, nói đầy khó hiểu: “Sếp, anh mặc kệ không quan tâm sao?”.
Quan tâm?
Từ Soái oán trách: “Tôi quan tâm làm quái gì, anh ấy bị tình yêu vây khốn trong một vòng tròn không đáp án, người ngoài như tôi quan tâm kiểu gì?”.
“Ơ…”,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-tong-lai-phat-dien-roi/1305611/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.