Chương 126
Thấy cô sốt cao đến mức mất ý thức, Cố Khiết Thần không thử gọi cô nữa, mà chìa hai cánh tay ra, định ôm ngang người cô. Nhưng vừa động vào người cô, cô bỗng nhiên giãy giụa, nước mắt cũng trào ra, giọng nói nghẹn ngào yếu ớt: “Tôi đau… đau quá…”
Hành động của người đàn ông cứng đờ lại.
Hứa Tịnh Nhi lăn khỏi vòng tay anh, không có chăn che, Cố Khiết Thần nhìn thấy tà váy ngủ xốc lên, vết đỏ trên đùi cô trước đó đã thành màu xanh tím.
Ánh mắt Cố Khiết Thần đanh lại, anh chìa tay ra, cầm lấy cổ tay Hứa Tịnh Nhi, khẽ lật người cô lại, tay còn lại cởi váy ngủ của cô ra. Các vết đỏ trên người cô cũng giống như ở đùi, đều chuyển sang màu xanh tím, vừa nhìn đã biết là va đập mạnh mới thành vết bầm, cộng thêm những dấu vết hoan ái anh để lại trên người cô, trải khắp làn da nõn nà trắng trẻo của cô, nhìn mà giật mình.
Hơi thở của anh nghẹn lại, lồng ngực như bị đấm mạnh một cú, đau đớn khôn nguôi.
Hai tay anh siết chặt, mu bàn tay nổi đầy gân xanh, anh nhắm mắt lại, khôi phục cảm xúc, rồi đứng dậy, lấy điện thoại gọi cho trợ lý.
Trợ lý vội vàng lái xe đến, Cố Khiết Thần lấy áo khoác bọc lấy Hứa Tịnh Nhi, ôm cô xuống dưới chung cư, cẩn thận đặt vào hàng ghế sau, sau đó anh cũng ngồi vào, lại ôm lấy Hứa Tịnh Nhi, để cô dựa vào người anh.
Trợ lý nhìn dáng vẻ yếu ớt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-tong-lai-phat-dien-roi/1305648/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.