Vé Minh Ngọc mua là khoang phổ thông. Cô muốn hưởng thụ cảm giác làm khách một chút. Chuyến bay Lương Tấn lái, cô phải nghe ngóng rất nhiều nơi mới biết được, bởi vì cô rất muốn biết cảm giác làm khách khi Lương Tấn là người cầm lái.
Cô cùng với những hành khách cùng chuyến, lần lượt lên máy bay, vào khoang đi thẳng đến chỗ ngồi của mình. Cô biết rất rành về cách sắp xếp của loại máy bay Airbus A380 này. Ngồi xuống ghế, cô ngẩng đầu,nhìn từng người bước lên, tìm chỗ ngồi, cất hành lý. Trước đó, cô không cho Lương Tấn biết là cô đang ở trên máy bay mặc dù cô đã từng nghĩ đến chuyện đó, nhưng cuối cùng vẫn không làm.
Hành khách liên tục lên máy bay. Minh Ngọc dựa lưng vào ghế ngồi, trong đầu không ngừng nghĩ đến cảnh mọi người trong buồng lái đang làm những gì, nhất là những chuyện mà cơ trưởng thường hay làm. Bây giờ chắc hẳn là cơ trưởng đang kiểm tra đối chiếu về số liệu trước khi cất cánh, tiếp đó khi chuẩn bị cất cánh, sẽ có một khoảng thời gian nghe thông báo. Tiếp viên trưởng phải đến báo cáo với cơ trưởng số người trên máy bay có đủ hay không.
Nếu như không đủ, cơ trưởng sẽ cho người thông báo cho sân bay, để sân bay có thể thông báo cho hành khách nếu họ vẫn chưa lên máy bay. Còn như đến trước khi cất cánh vài phút, hành khách vẫn chưa lên máy bay vì vẫn còn đang làm thủ tục ký gửi thì cơ trưởng sẽ chờ thêm vài phút, thậm chí có khi lên đến mười hoặc hai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-truong-cat-canh-di/1531250/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.