Edit: Mỳ Udon.
Beta: Mỳ.
Tống Thừa Lâm nói: “Tất nhiên em sẽ không để sai lầm gì xảy ra! Nhưng chị nói vậy chẳng khác gì em không bỏ công bỏ sức gì mà vẫn thắng vậy.”
Trong lòng chủ nhiệm Tần cười nhạo: Là ai suốt ngày đem việc tổng giám đốc Lâm là dượng mình treo bên miệng chứ? Cậu cả ngày ồn ào vậy còn không phải là vì để đi đường tắt cho chuyện này sao?
“Cơ trưởng Tống, em sẽ thắng bằng sự cố gắng của mình thôi, dù sao bản thân em cũng rất có năng lực mà.” Trên mặt Tần chủ nhiệm nở nụ cười tươi rói, nhưng trong lòng thì “xì” một tiếng đầy khinh miệt.
Tống Thừa Lâm suy nghĩ một lúc rồi gật đầu, “Em cũng cảm thấy vậy. Vậy thì làm như vậy đi!”
Tống Thừa Lâm xoay người rời đi, bỗng bước hai bước trở lại, “Dự báo thời tiết nói có thể có tuyết lớn ở New York.”
“Có thể là bao nhiêu?”
“Xác suất 50%.”
“50% cũng không tính là lớn. Cho dù thật sự có tuyết lớn, chẳng lẽ cơ trưởng Tống không biết nên làm gì hay sao?”
“Biết thì biết, nhưng tóm lại có tuyết lớn cũng không phải là chuyện tốt gì.”
“Được rồi được rồi, mau đi chuẩn bị đi.”
*
Bắc Thành cũng đang có tuyết, nhưng chỉ là tuyết nhỏ, nên máy bay vẫn có thể cất cánh và hạ cánh bình thường. Đội bay 9417 của hãng hàng không Trường Cát có mở một hội nghị trước khi bay tới New York. Cả hai đội bay cùng họp. Lương Tấn nói một chút về bản đồ, sau đó về thời tiết để cất cánh và hạ cánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-truong-cat-canh-di/1531272/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.