Chương 123
Khổ sở chờ đợi.
Mấy phút sau, ông nội Lục lại chậm rãi mở to mắt, cố hết sức nói: “Khuê Khuê, ông nội để một cái chìa khóa ở chỗ mẹ con, con dùng chìa khóa mở ngăn kéo thứ hai, trong đó có một bức thư ông nội để lại cho con, ông nội không nói được, cho nên đều viết hết trong thư.”
“Được, ông nội, về nhà con sẽ đọc.”
Nam Khuê gật mạnh đầu, nước mắt vẫn không thể khống chế được mà chảy xuống.
“Nhóc con, đừng khóc, ông nội không chịu được.”
“Được.” Nam Khuê vội vàng lau nước mắt trên mặt: “Con nghe lời ông nội, con không khóc.”
“Ông nội, Khuê Khuê cũng có bí mật muốn nói cho ngài.”
“Ồ?” Ông cụ cảm thấy có chút bất ngờ.
Nam Khuê cúi người, lại gần bên tai ông nội, nhẹ nhàng nói: “Ông nội, thật ra con đã yêu Kiến Thành rất nhiều năm rồi, hơn nữa rất yêu rất yêu anh ấy, ông yên tâm, con nhất định sẽ giữ vững hôn nhân của chúng con.”
“Còn nữa…” Nam Khuê để tay lên bụng, ánh mắt dịu dàng, tươi cười nói: “Ông nội, con mang thai rồi.”
Ông nội nghe xong, quả nhiên trong mắt xuất hiện ánh sáng, vô cùng kích động.
Có lẽ do quá kích động nên môi ông cụ hơi run rẩy, một lúc lâu sau cũng không nói ra lời.
Nhưng có thể thấy được ông cụ vô cùng vui vẻ.
Nam Khuê biết ông cụ muốn hỏi gì, cô vội vàng nắm lấy tay ông, nghiêm túc giải thích: “Là thật đó ông nội, Khuê Khuê không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/2236147/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.