Chương 163
“Đã khoẻ chưa? Không cần nằm trên giường tĩnh dưỡng?” Chu Tiễn Nam hỏi cô.
Sau đó, cửa thang máy mở ra.
Chu Tiễn Nam nghiêng người, làm ra thế nhường Nam Khuê đi ra trước, cũng giữ cửa thang máy lại.
Nam Khuê đi ra thang máy trước.
Hai người cùng nhau đi đến cổng bệnh viện.
Do dự một chút, Nam Khuê bỗng nhiên lấy dũng khí nhìn về phía anh ấy: “Anh Chu, lát nữa anh còn có nhiệm vụ không?”
“Tạm thời không có, sao thế?”
“Anh đã giúp tôi hai lần, rất cảm ơn, tôi mời anh uống cà phê được không”
Vừa dứt lời, Nam Khuê nhìn thấy Chu Tiễn Nam cứ đi thẳng về phía trước.
Nam Khuê nhìn bóng lưng cao lớn của anh ấy, hiện lên một nỗi buồn, cô bị từ chối thẳng thừng?
Haizzz, thật vất vả mới lấy hết dũng khí mời ân nhân uống cà phê, không ngờ cứ như vậy bị từ chối.
Nam Khuê đứng tại chỗ, cảm thấy có chút khó chịu.
Đúng lúc này, Chu Tiễn Nam dừng bước, xoay người nhìn cô: “Không phải nói mời tôi uống cà phê sao?”
Hửm? Đây là đồng ý sao?
Người đàn ông này là người ngoài lạnh trong nóng sao?
Nam Khuê lập tức đuổi theo tốc độ của anh ấy.
Lúc này, hai người dừng lại trước một chiếc xe, là xe Đỗ Bằng lái.
Nhìn thấy Nam Khuê, cậu ấy kích động không chịu nổi, liên tục nháy mắt truyền tín hiệu với Chu Tiễn Nam: Sếp, được nha, tốc độ rất nhanh.
Chu Tiễn Nam lạnh lùng nói: “Nếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/2236232/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.