🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 346

Biết Nam Khuê đang ở gần điện thoại, Phương Thanh Liên cố ý cao giọng: “Còn một vấn đề nữa, chỉ cần anh trả lời thật, không cần anh ép em cũng sẽ ngoan ngoãn ra nước ngoài, cũng sẽ không tiếp tục quấy rầy anh.”

“Được.”

“Kiến Thành, anh vẫn yêu em sao?”

Sau khi cô ta hỏi xong, hai bên điện thoại đều yên tĩnh, yên tĩnh đến mức có thể nghe rõ được tiếng thở của nhau.

Đêm càng khuya hơn.

“Thanh Liên, giữa chúng ta đã sớm kết thúc rồi.”

Lục Kiến Thanh nói xong, Phương Thanh Liên ở bên kia đã lệ rơi đầy mặt.

Kết thúc?

Sao lại có thể kết thúc được?

Rõ ràng mỗi ngày cô ta vẫn còn nhớ rõ mà.

“Một tiếng sau Lâm Tiêu sẽ tới đón em.”

Sau khi nói xong câu đó, Lục Kiến Thành cúp điện thoại.

Ánh mắt anh lại lần nữa nhìn Nam Khuê: “Ngoài chân ra còn chỗ nào lạnh nữa không? Anh giúp em ủ ấm.”

Nam Khuê lắc đầu, không nói lời nào.

Anh hỏi cô còn lạnh chỗ nào nữa sao?

Đương nhiên là tim rồi.

Trái tim cô bây giờ toàn là hơi lạnh, vô cùng lạnh, lạnh đến mức chỉ cần lại gần chút cũng cảm thấy lạnh lẽo.

Lục Kiến Thành vén chăn lên đi xuống cuối giường, lúc chân nhỏ của Nam Khuê bị anh nâng lên, cô không chút suy nghĩ mà lập tức rụt lại.

“Làm gì vậy?” Đôi mắt to tròn của cô nhìn anh chằm chằm.

Lục Kiến Thành nắm chặt chân cô: “Không phải chân em lạnh sao,

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-an-hon-cua-luc-thieu/2236540/chuong-346.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Chương 346
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.