Mặc Đình đẩy mạnh Y Na xuống sàn.
" Cô muốn giả Tịnh Kỳ thì giả cho giống chút đi!" _ Mặc Đình đứng dậy nhếch miệng khinh bỉ
" Anh...!Anh giả vờ say sao?" _ Y Na ngạc nhiên
" Nếu tôi không giả vờ thì làm sao biết được ý đồ của cha con hai người?"
" Mặc Đình! Nhưng mà em thích anh thiệt mà!" _ Y Na giả vờ đáng thương
" Tôi không quan tâm! Nói cho tôi biết, các người đã làm gì Tịnh Kỳ khiến cô ấy không nói được?" _ ánh mắt Mặc Đình sắc lạnh nhìn Y Na
Nét mặt Y Na biến sắc, sợ hãi lắp bắp
" Anh...!Anh...!Anh nói gì...!Tôi không hiểu?"
" Cô ấp úng như vậy, xem ra các người đã giở trò đúng không?" _ Mặc Đình cúi xuống, trừng mắt, áp sát mặt vào Y Na
Y Na sợ hãi, từ từ lếch lùi lại phía sau.
* Xoảng *
" Tịnh Kỳ...?"
Mặc Đình chạy ra mở cửa nhưng không thể nào mở được.
Anh từ từ lùi lại phía sau, dùng sức đá mạnh vào cửa.
Y Na há hốc miệng kinh ngạc nhìn cái cửa bị hư chỉ vì một cú đá.
Mặc Đình lao nhanh xuống lầu thì không thấy Tịnh Kỳ đâu.
Anh quay trở lại phòng Y Na, ánh mắt đằng đằng sát khí tiến lại gần cô
" Anh...Anh muốn gì?" _ Y Na hoảng sợ
" Cô ấy đâu? Các người muốn làm gì cô ấy?" _ Mặc Đình đưa tay siết chặt cổ Y Na
Y Na không thở được, cố vùng vẫy.
Dùng hết sức lực gằng từng hơi.
" Ba...tôi..."
Mặc Đình từ từ nới lỏng tay.
Y Na ôm cổ thở gấp gáp,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-bi-ep-hon-cua-de-thieu/48847/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.