Tịnh Kỳ thẩn thờ bước ra khỏi cửa thì bỗng dưng có một chiếc xe chạy đến đậu trước mặt cô
" Tịnh Kỳ tiểu thư! Xin đợi một lát!" _ Lâm Trạch vội xuống xe
" Cô lên xe đi, tôi đưa cô về!" _ Lâm Trạch mở cửa xe
Tịnh Kỳ không nghĩ gì mà bước lên xe.
…
Trên đường về nhà, Tịnh Kỳ cúi mặt, tay vẫn giữ chặt áo của Mặc Đình, ánh mắt đăm chiêu xa xăm.
< Tại sao anh ấy lại thay đổi đến như vậy? Là do anh ấy ghét thân thể này, hay là do mình chưa thấy được mặt tối của anh ấy?> _ Tịnh Kỳ nghĩ thầm
Chiếc xe dừng lại trước cửa.
< Tịnh Kỳ tiểu thư! Đã đến nhà rồi!" _ Lâm Trạch mở cửa xe cho Tịnh Kỳ.
Tịnh Kỳ giật mình ngước mắt nhìn Lâm Trạch rồi vội vã xuống xe.
Chưa kịp cúi người cám ơn Lâm Trạch thì Tinnh Kỳ đột nhiên cảm thấy choáng váng rồi ngã xuống đất ngất xỉu.
" Tịnh Kỳ tiểu thư!" _ Lâm Trạch cúi xuống đỡ cô dậy.
Thím Vân ở trong bếp nghe tiếng Lâm Trạch hốt hoảng cũng vội vã chạy ra cửa trước.
Thím Vân nhìn thấy Tịnh Kỳ ngất xỉu, liền vội vã gọi cho bệnh viện.
...!
Quảng cáo sau 2 giây, cảm ơn bạn đã ủng hộ!
Tịnh Kỳ nằm trên băng ca đẩy vào phòng cấp cứu.
" Xin lỗi! người nhà không được vào trong!" _ Y tá giang tay chạn thím Vân lại
Trong lòng thím Vân nóng như lửa đốt.
Bà đi tới đi lui trước phòng cấp cứu không ngừng.
Lâm Trạch sau khi làm thủ tục cho Tịnh Kỳ cũng vội vã chạy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-bi-ep-hon-cua-de-thieu/48861/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.