Cô gái chỉ nhìn anh với ánh mắt ngấn lệ.
Lâm Trạch nghe tiếng Mặc Đình vội chạy lên, nhìn thấy cô gái không mảnh vải trên người, Lâm Trạch đỏ mặt vội cởi áo vest khoác cho cô.
" Thiếu gia! Cậu bình tĩnh!" _ Lâm Trạch nhìn anh
" Bình tĩnh? Sao tôi có thể bình tĩnh được? Tại sao cô lại ở trong phòng tôi?" _ Mặc Đình nhìn cô gằng giọng.
" Thiếu gia! Là hôm qua phu nhân, bà ấy..." _ Thím Vân chạy lên ấp úng.
" Là người của bà ta sao?" _ Mặc Đình chỉ tay về phía cô gái.
Thím Vân sợ hãi gật đầu.
" Bà ta lại muốn cái gì đây?" _ Mặc Đình đi vào phòng.
Anh gôm lấy quần áo của cô ở trên sàn ném vào người cô.
" Cô biến đi cho khuất mắt tôi!" _ Mặc Đình tức giận
Cô gái kinh ngạc, vội lắc đầu, quỳ xuống trước mặt anh.
Cô đưa tay nắm lấy chân anh, ánh mắt như cầu xin.
" Tôi không muốn tối nay về lại nhìn thấy cô còn ở đây!" _ Mặc Đình lấy chân hất cô ra.
Cô gái ngã ra sàn, nhưng vẫn ngồi dậy, níu lấy chân anh.
Mặc Đình lạnh lùng đi vào phòng rồi đóng sầm cửa lại.
Lâm Trạch và thím Vân cùng tiến đến đỡ cô gái đứng lên.
" Cô không sao chứ?" _ Thím Vân lo ngại nhìn cô.
Cô im lặng đi theo thím Vân về phòng của bà để thay đồ.
Mặc Đình ngồi xuống giường, lương tâm cảm thấy có lỗi với người vợ đã khuất của mình.1
" Thím Vân! Thím gọi cho bà ta nói bà ta trong ngày hôm nay phải đến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-bi-ep-hon-cua-de-thieu/48874/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.