Cô lo lắng chờ đợi phản ứng của cha mẹ, một hồi lâu rốt cục cha Mộc cũng mở cửa, vành mắt ông đỏ lên: "Con trở về nhà họ Mạc đi, đã làm sai chuyện, không nên từ chối đủ kiểu, dù sao con vẫn là con gái của cha..."
Chỉ một câu nói đã khiến lòng cô nguội lạnh như băng. Cô trợn to mắt, ngẩn ngơ nhìn cha mình. Rốt cuộc cô cũng biết lời đồn thật đáng sợ. Khi lời nói dối ở trong miệng người khác thì giả cũng thành thật, nhất là ngay cả người thân và bạn bè mình ở đây cũng đâm mình một đao.
"Con gái, cha cũng rất muốn tin con..." Hai mắt cha Mộc rưng rưng, trong chớp mắt ông già đi rất nhiều, chẳng qua là.... chuyện có chứng cứ xác thực, ông không còn cách nào bác bỏ.
Nhìn con gái mình ở trên báo, ông không dám tin; nhìn dáng vẻ tiều tụy và dữ tợn, làm cho trái tim băng giá của ông sớm gào thét. Từ nhỏ ông có chút không chú ý đến đứa con gái thứ hai này, chỉ cưng chiều con trai và con gái út, không chú ý xem cô lớn lên, cả mẹ cô cũng....
Khiến cô trở thành như vậy, cũng hoàn toàn là lỗi của họ, biết sửa đổi sao đây? Cô đã gả đi rồi... , ông không thể giúp được cô, chỉ mong cô biết quý trọng cuộc sống của một phu nhân, sống yên ổn đừng gây thêm chuyện gì.
"Đi đi..." cha Mộc đóng cửa lại, trong nhà vang tiếng khóc thút thít của mẹ: "Sao tôi có thể sinh ra một đứa con gái làm mất mặt mình như vậy..." đây đều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-bo-tron-cua-tong-giam-doc-bac-tinh/2207855/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.