Chương 1436
Hai tay đút vào trong túi từ từ rời khỏi.
Tất cả mọi chuyện, Cố Tịch Dao ở bên trong hoàn toàn không biết, cô tiếp tục nói chuyện với Lục Lộ.
Có lẽ sự thật lòng của cô cảm động ông trời, hoặc là tình thân không thể bối bỏ tồn tại giữa hai mẹ con cô.
Khi một giọt nước mắt của Cố Tịch Dao nhỏ lên mu bàn tay đã lão hóa của Lục Lộ.
Ngón tay của bà ta hơi run lên.
Cố Tịch Dao mới đầu tưởng là ảo giác, nhưng khi cô kinh ngạc phát hiện khóe mắt của Lục Lộ chảy ra nước mắt.
Khi cô đang rơi lệ, đôi mắt ở dưới mí mắt cũng không ngừng đảo.
Cố Tịch Dao vui mừng, dùng tay lau nước mắt của mình đi, sau đó lại đưa tay lau nước mắt nơi khóe mắt của Lục Lộ.
“Mẹ! Mẹ! Mẹ có phải đã nghe thấy giọng của con hay không, mẹ có thể mở mắt nhìn con được không, con đã đợi ngày này thật sự rất lâu rồi.”
Dưới lời kêu gọi không ngừng của Cố Tịch Dao, Lục Lộ cuối cùng từ từ mở hai mắt ra.
Cố Tịch Dao vui mừng nhìn mẹ, sau đó đưa tay ấn vào chuông khẩn cấp.
Rất nhanh, bác sĩ từ trong phòng quan sát đi vào phòng bệnh.
“Bác sĩ, quay đâu xem. Mẹ tôi bà ấy đã tỉnh rồi.”
Cố Tịch Dao nói rồi, lại gọi khẽ Lục Lộ hai tiếng: “Mẹ, mẹ, con là Dao.”
Bác sĩ đến bên cạnh Cố Tịch Dao: “Cô Cố, xin cô hãy tránh ra một chút, tôi kiểm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-buong-binh-mua-mot-tang-hai/142146/chuong-1436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.