Chương 1287
Nhưng lúc này, bàn tay của Cố Tịch Dao càng ngày càng nắm chặt hơn.
Cô cảm thấy quá trình đi lên dài đằng đẵng, giống như đi vào một hang động không mãi không thấy ánh sáng.
Gió nhẹ thổi bên cô, làm cô toàn thân nổi da gà.
“Ting” Ghế dựa hơi rung lên rồi dừng lại.
“!” Không phải chứ, lẽ nào gặp sự cố, dừng lại ở giữa không trung rồi?
Ngay lúc Cố Tịch Dao đang nghi ngờ, nghe thấy Dương Dương hét lớn: “Mẹ, mẹ nhìn đi!.”
Cố Tịch Dao chậm rãi mở đôi mắt, không có từ nào để hình dung phong cảnh trước mắt.
Bầu trời đã bắt đầu chuyển thành màu lam, mặt trời đỏ rực đã đến gần chân trời, ánh sáng của nó không còn chói mắt nữa.
Thành phố A rộng lớn giờ phút này đã bắt đầu xuất hiện những ánh đèn lấp lánh, cô nhìn đầy kinh ngạc, tòa nhà của Bắc Minh Quân cách chỗ này không xa, nó sừng sững đứng ở nơi đó, giống như một người khổng lồ, theo thời gian dòng xe cộ chạy lướt qua dưới chân nó, vẽ lên những tia ánh sáng.
Cố Tịch Dao cảm thấy như mình đang ở giữa không trung, ngắm thành phố rộng lớn dưới chân mình theo cách mà cô chưa bao giờ dám thử, có cảm nhận rất khác biêt.
Ngay lúc cô đang tận hưởng cảnh đẹp trước mắt, chợt nghe thấy phía sau thiết bị phát ra “Tích….”
Bắc Minh Quân nói một câu: “Chuẩn bị hạ xuống.”
Chuẩn bị hạ xuống?
Cố Tịch Dao mải say mê phong cảnh xung quanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-buong-binh-mua-mot-tang-hai/142295/chuong-1287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.