Chương 1197
Cố Tịch Dao cũng như vậy, sau khi nghe thấy Hình Uy nhắc nhở mới lấy lại tinh thần: “Được, chúng ta trở về.”
Trên đường trở về, Cố Tịch Dao nghi ngờ hỏi Dương Dương: “Vì sao con gọi chú Noton là chú xinh đẹp vậy?”
Dương Dương nói đến là hùng hồn: “Đầu tiên, con cảm thấy gọi là chú Noton có chút khó đọc, sau đó, mẹ không cảm thấy chú ấy rất đẹp sao, đẹp hơn chú ba, lại càng đẹp hơn lão ba chim chết. Người đẹp như vậy, con cảm thấy nên gọi chú ấy là chú xinh đẹp.”
Dương Dương làm sao vậy, chỉ tiếp xúc với Noton mấy tiếng ngắn ngủi, sao khi nói chuyện lại rõ ràng mạch lạc như vậy, hơn nữa còn không tìm ra được chút khuyết điểm nào.
Sau đó, Dương Dương ngồi xuống xoa đầu nhỏ của Bối Lạp: “Trái Banh, hôm nay mày lập công, trở về tao cho mày ăn lương khô.”
“Gâu gâu…” Bối Lạp vui sướng phe phẩy cái đuôi.
Sau đó Dương Dương tỏ vẻ nghiêm túc nói với nó: “Trái Banh, có phải mày nên cân nhắc vấn đề giảm cân rồi không, vừa rồi ném mày lên, mày biết tốn bao nhiêu sức lực của tao rồi không? Hơn nữa, tao định chuẩn bị thay đổi triệt để cho mày, để mày hoàn toàn thoát khỏi hình tượng loài chó.”
Bối Lạp nghe xong, cái đuôi nhỏ lập tức cụp xuống: “Ô…”
Cả nhóm người đi trên con đường trở về nông trại.
“Mẹ, trong lúc mọi người đuổi theo Bối Lạp đã xảy ra chuyện gì?” Trình Trình không nhịn được hỏi.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-buong-binh-mua-mot-tang-hai/142383/chuong-1197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.