Chương 1020
Cho nên, trông con chính là nhìn bọn nhóc không phá phách là được!
“Hai, người ta hổng chịu nổi nữa dồi, ở đây chẳng khác gì nhà tang lễ, vô hồn. ” Dương Dương gừ gừ, nhảy khỏi ghế sofa và chân như mèo hoang sắp chạy lung tung
Bắc Minh Quân thuận tay một xách, dễ dàng tóm lấy cổ áo Dương Dương , trừng mắt nhìn con gà con Dương Dương đang giãy dụa: “Nhóc con, mau ngồi xuống ngay ngắn, chỉnh tề cho ba!”
“Ngồi em gái ba á! Lão ba chim xấu, con buông ra, buông ra đi……”
Dương Dương dùng hai cái tay nhỏ thoát ra khỏi tay của Bắc Minh Quân, “Con lần đầu tiên tới Thành phố S , đương nhiên là muốn ra ngoài chơi, không muốn cùng hai người ở đây nhàm chán nhìn nhau như vậy đâu!”
“Bắc Minh Tư Dương, nhóc con chú ý nghe lời cho ba! Tuổi còn nhỏ, không cho phép nói con gái nhà người ta một cách tùy tiện.”
Quân gia ánh mắt đanh lại, không chịu buông tay.
“Con nói em gái của con, không được sao? Ba còn không phải thường xuyên chào hỏi mẹ người ta sao!” Dương Dương tức giận lườm Bắc Minh Quân.
Gương mặt nhỏ của Trình Trình tái đi!
Bị câu ‘Em gái của mình’ này của Dương Dương Dọa cho sợ mất mật.
Quân gia lạnh lùng nhìn qua: “ Con làm gì có em gái?”
“Ba ơi, Dương Dương nó …… “Trình Trình vội mở miệng thay Dương Dương giải thích.
Nhưng không ngờ, bị Dương Dương cắt ngang: “ Em gái của con ngũ hồ tứ hải,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-buong-binh-mua-mot-tang-hai/142557/chuong-1020.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.