Chương 750
Trên khuôn mặt anh tuấn lạnh lẽo của Bắc Minh Quân có chút nhăn nhó.
Đôi mắt như chim ưng trừng chằm chằm vào tấm gỗ đó, đặc biệt là mấy chữ lớn được khắc trên đó, căn bản không thể nhìn nổi!
Bắc Minh Đông sững sờ ba giây, sau đó bật cười: “ Wow ha ha ha ha…”
Dương Dương liếc nhìn Bắc Minh Đông một cái, vươn cánh tay nhỏ ra, giật lại miếng gỗ từ trong tay Bắc Minh Đông, bé con hiếm khi nghiêm túc mà nói—
“Chú ba, chú bị mù chữ sao? Rõ ràng là Bắc Minh Quân, chỗ nào là Bắc Minh Thi Ện chứ? Còn nữa, làm phiền chú nghiêm túc với bài vị của ba cháu một chút! Cháu còn chưa kịp làm cái đế nữa, cho nên bài vị tạm thời chưa đứng được…”
Khuôn mặt nhỏ của Dương Dương xoắn xuýt, hoàn toàn ngó lơ sắc mặt tái xanh của Bắc Minh Quân ở đối diện.
“A ha ha ha…Bắc Minh Quân, con trai của anh…ha ha ha…quá là vô song rồi…” Bắc Minh Đông nhìn bộ dạng vô cùng nghiêm túc của Dương Dương, cười càng điên cuồng hơn.
Ông cụ Bắc Minh cau chặt mày, quát một câu: “Lão tam, đừng có lo thiên hạ không đủ loạn nữa!”
“Ha ha…ba, hình như người sợ thiên hạ không đủ loạn là cháu ngoan của ba đó…” Bắc Minh Đông cười đến sắp tuôn nước mắt rồi.
Sắc mặt Bắc Minh Quân lạnh lẽo, từ đầu đến cuối không nói tiếng nào, nhưng dao nĩa trong tay đã lặng lẽ thay hình đổi dạng.
Trình Trình liếc nhìn miếng gỗ trong tay Dương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-buong-binh-mua-mot-tang-hai/142827/chuong-750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.