Đối với một người không thể nói chuyện như cô, cuốn sổ nhỏ này vô cùng quan trọng.
Tư Vũ nhíu mày, giơ tay ra hiệu..
- Trả sổ lại cho Tôi..
Lục Hạo không quan tâm anh bước đến gần cô, lần này rất gần..
Bàn tay tùy ý giơ ra vén những sợ tóc bị gió thổi hơi rối trước khuôn mặt xinh đẹp của cô..
Ngón tay còn không cẩn thận chạm vào vành tai của Tư Vũ..Như có một luồn điện xẹt qua, Tư Vũ sợ hãi nhìn anh, thân người muốn né tránh chỉ là phía sau đã là vực sâu..
- Tôi biết em có thể nói được, không cần ra hiệu và ghi chép gì.Em nói tôi nghe xem Tiểu Vũ..
Bạch Tư Vũ nhìn anh như người ngoài hành tinh..
Qua một lúc Bạch Tư Vũ sợ hãi lắc đầu, đôi mắt to tròn cũng rưng rưng nước mắt..
Bàn tay nhỏ giơ lên ra hiệu...
- Xin chú,tôi thật không nói chuyện được, xin chú trả cuốn sổ lại cho Tôi có được không...?
Chẳng rõ vì sợ hãi hay điều gì bước chân cô ngày càng thụt lùi..
Lục Hạo nheo mắt nhìn dàng vẻ đáng thương của Tư Vũ có chút không nỡ..
Chẳng lẽ anh quá đa nghi..?
Mắt thấy phía sau nguy hiểm,Lục Hạo giơ tay kéo tay cô..
Vì lực kéo hơi mạnh,nên cả cơ thể của Bạch Tư Vũ nhào vào lòng ngực của Lục Hạo..
Hơi thở như hòa quyện vào nhau, xúc cảm kì quái này khiến hai người mất mấy giây không tỉnh táo..
Lục Hạo là người từng trãi, anh lại được nước lấn tới, cánh tay còn quá đáng ôm chặt Bạch Tư Vũ hơn nữa..
Thân thể không xương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-cam-cua-trum-mafia/1486043/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.