Đinh Tiểu Vĩ thấy Chu Cẩn Hành diện vô biểu tình nhìn mình, trong lòng không được tự nhiên.
Hắn gắp một miếng thịt kho tàu, ngắm ngía rồi cho vào miệng, hương vị vẫn trước sau như một, thật ngon.
Tay nghề Dung Hoa không tồi, nhưng người miền nam đối với Đinh Tiểu Vĩ và Linh Linh mà nói, thì cô ấy nấu có hơi mặn. Còn đồ ăn Chu Cẩn Hành nấu, có thể nói là tuyệt vời, vị không quá mặn, hồi đó lượng cơm hằng ngày của hai bố con hắn tăng khá nhiều.
Hắn thực sự hoài niệm hương vị béo mà không ngán, mỡ vàng rưới lên óng ánh của món thịt kho tàu.
Đồ ăn cũng không có tội, Đinh Tiểu Vĩ quyết định ăn thêm một chút, hi vọng xong bữa này, Chu Cẩn Hành sẽ nể mặt hắn vài phần mà đi giúp Tiểu Chiêm.
Chu Cẩn Hành thấy Đinh Tiểu Vĩ bỗng dưng ăn nhiều lên, bả vai cứng ngắc chậm rãi thả lỏng xuống, giống như vô số lần trước kia mà nhắc nhở Đinh Tiểu Vĩ, "Ăn chậm một chút, anh ăn cơm không nhai à, như vậy không tốt cho tiêu hóa."
Đinh Tiểu Vĩ nghe được câu nói quen thuộc này, hắn hơi ngẩn ra.
Chu Cẩn Hành là người như vậy. Khi còn ở chung, y khiến người ta có cảm giác được chăm sóc chu đáo, y có thể tìm cách chiều lòng người khác bằng một hai câu nói, một vài cử chỉ, động tác, làm cho người ta nhanh chóng có thiện cảm với y, thậm chí còn cảm kích.
Y không tốn quá nhiều sức để lấy lòng người khác, có thể khiến người ta cam tâm tình nguyện vì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-co-con-co-giuong-am/2288867/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.